Mô hình thác nước, còn được gọi là mô hình thác nước, là một trong những mô hình quản lý dự án phổ biến nhất hiện có. Mô hình đầu tiên được phát triển vào năm 1970 bởi Tiến sĩ Winston W. Royce. Đây là một phương pháp quản lý dự án tuyến tính, trong đó các bên liên quan và khách hàng cung cấp các yêu cầu về bắt đầu dự án, sau đó tạo ra một kế hoạch dự án tuần tự để đáp ứng các yêu cầu đó. 1. Xác định cấu trúc dự án rõ ràng: Mô hình Waterfall cung cấp một cấu trúc rõ ràng cho dự án, bao gồm các bước cụ thể được thiết kế để hoàn thành. Mỗi bước mang lại mục tiêu và kết quả cụ thể, giúp các nhà quản lý dự án và thành viên nhóm nhanh chóng và dễ dàng nắm bắt công việc của họ. Sự rõ ràng này giúp quá trình lập kế hoạch và thực hiện dự án trở nên dễ dàng hơn. 2. Phù hợp cho các dự án nhỏ Các dự án nhỏ có nhu cầu rõ ràng và ổn định có thể sẽ thích hợp với mô hình thác nước thác nước. Phương pháp tuần tự này đảm bảo rằng dự án luôn tiến triển đúng hướng. Nó ngăn chặn các thay đổi phạm vi không cần thiết vì sau giai đoạn thu thập yêu cầu, các thay đổi không được khuyến khích. 3. Dễ dàng quản lý và theo dõi tiến độ Các dự án nhỏ có nhu cầu rõ ràng và ổn định có thể thích hợp sử dụng mô hình thác nước thác nước. Phương pháp tuần tự này đảm bảo rằng dự án luôn tiến triển đúng hướng. Điều này là do các thay đổi không được khuyến khích sau giai đoạn thu thập yêu cầu. 4. Tính ổn định Cách tiếp cận tuyến tính cho phép mô hình Waterfall rất ổn định về bản chất vì ngay từ giai đoạn đầu, điểm bắt đầu, kết thúc và các thành phần đều được xác định rõ ràng. Khả năng sai lệch rất thấp khi các yêu cầu hệ thống từ giai đoạn một được hoàn thành. Điều này giúp dự đoán sự cố trong quá trình thực hiện. Tìm hiểu thêm về